Trong chớp mắt, bên người chợt xuất hiện vố số kiếm quang, trong giây lát liền rơi xuống.
- Bạch Nhạc, đừng có lãng phí thười gian! Nếu cứ đánh như vậy, ngươi không chỉ bị thương nhẹ như thế thôi đâu!
Trong mắt là sự lạnh lùng, Vân Mộng Chân lạnh giọng nói.
Cho dù là Linh Tê Kiếm Quyết trước đó, hay là Kiếm Linh Vũ bây giờ, thực tế không tạo thành bất kỳ uy hiếp gì với nàng, chỉ là Bạch Nhạc đang nỗ lực đánh thức ký ức trong lòng nàng mà thôi.